Cuộc đời Miên_Hân

Năm Gia Khánh thứ 24 (1819), tháng 1, ông được phong Thuỵ Thân vương (瑞親王, tiếng Mãn: ᡥᠣᡧᠣᡳ
ᠰᠠᠪᡳᠩᡤᠠ
ᠴᡳᠨ ᠸᠠᠩ, Möllendorff: Hošoi sabingga cin wang). Phủ Thụy Thân vương nằm ở khu Đông Thành, vốn là phủ đệ của Quả Nghị Thân vương Dận Lễ. Phong hào ["Thụy"] của Miên Hân, Mãn văn là 「sabingga」, ý là "Điềm lành", "Thông minh".

Năm thứ 25 (1820), ông quản lý sự vụ Ngự thư xứ (御书处) của Võ Anh điện (武英殿).

Năm Đạo Quang thứ 3 (1823), ông phụng chỉ hành tẩu ở Nội đình.

Năm thứ 8 (1828), mùa xuân, Miên Hân bị bệnh, đến ngày 19 tháng 8 thì mất. Ông được truy thụy là Thuỵ Hoài Thân vương (瑞懷親王), an táng tại Phúc Điền tự thuộc Thạch Cảnh Sơn, gọi là "Thụy vương phần".[1]

Khi Miên Hân mất, con trai Dịch Chí chỉ mới 1 tuổi, Đạo Quang Đế mệnh Định Thân vương Dịch Thiệu kiểm sát quan lại trong phủ đệ, Đại thần Nội vụ phủ Kính Trưng (敬徵) lo liệu mọi việc trong nhà. Tháng 10, Dịch Chí tập Quận vương, nhận một nửa bổng lộc.[2]